Các tổ chức Bảo vệ thực vật quốc tế và khu vực


CÁC TỔ CHỨC BẢO VỆ THỰC VẬT QUỐC TẾ VÀ KHU VỰC


            Do tính chất quan trọng của Ngành Bảo vệ thực vật nên trên thế giới và nhiều khu vực đã thành lập ra nhiều tổ chức nhằm định hướng , quản lý, phát triển và đào tạo nguồn nhân lực cho ngành này. Sau đây là những tổ chức quốc tế và khu vực quan trọng của ngành Bảo vệ thực vật.

1-Công ước Quốc tế về Bảo vệ thực vật

Công ước Bảo vệ Thực vật Quốc tế (INTERNATIONAL PLANT PROTECTION CONVENTION) đã được phê duyệt của Hội nghị FAO (kỳ họp thứ 6) vào ngày 06/12/1951, theo Nghị quyết số 85/51. Để phù hợp với Điều XII của nó, Công ước đã được mở để ký từ ngày đó cho đến ngày 01 /5/1952. 
Công ước có hiệu lực, theo Điều XIV, ngày 03/4/1952, đó là: Công ước đã được đăng ký với Ban Thư ký của Liên Hiệp Quốc ngày 29/11/1952.
Hội nghị FAO tại kỳ họp thứ 20 (tháng 11/1979) đã phê duyệt một văn bản sửa đổi của Công ước, trong đó sửa đổi kết hợp, đề xuất tại một Tư vấn Chính phủ tổ chức tại Rome vào tháng 11/1976, với những thay đổi sau đó đề nghị của Ủy ban về Nông nghiệp FAO, tại kỳ họp thứ năm trong tháng 4/1979, đề nghị của một Nhóm Quảng cáo tư vấn học. 
Để phù hợp với Điều XIII, khoản 4 của Công ước, các văn bản sửa đổi có hiệu lực đối với tất cả các bên tham gia hợp đồng, kể từ ngày thứ 30 sau khi chấp nhận bởi hai phần ba của các Bên ký kết, tức là ngày 04/4/ 1991.
Hội nghị FAO, kỳ họp 29 (tháng 11/1997) phê duyệt trên phạm vi rộng bổ sung, sửa đổi Công ước. Các sửa đổi được dựa trên các khuyến nghị của một tư vấn chuyên gia được tổ chức vào tháng Tư /1996, xem xét và tiếp tục xây dựng Tư vấn kỹ thuật về sửa đổi của IPPC tổ chức vào năm 1997, kỳ họp thứ 14 của Uỷ ban về Nông nghiệp trong tháng 4/ 1997, CCLM kỳ họp thứ 67 của mình trong tháng 10 năm 1997 và Hội đồng FAO tại phiên trăm và 12 tháng 6 năm 1997 và trăm và 13 phiên trong tháng 11/1997. 
Trong phù hợp với Điều XIII, khoản 4 của Công ước, các văn bản sửa đổi mới có hiệu lực đối với tất cả các Bên ký kết (bất cứ điều gì có thể là ngày mà trên đó họ trở thành các bên) kể từ ngày thứ ba mươi sau khi chấp nhận bởi hai phần ba số Bên ký kết, tức ngày 02/10/2005.
Công ước Bảo vệ Thực vật Quốc tế (IPPC) là một tổ chức hiệp ước quốc tế nhằm mục đích để bảo đảm phối hợp, hành động hiệu quả để ngăn chặn và kiểm soát nhập và lan rộng của dịch hại thực vật và các sản phẩm thực vật. Công ước mở rộng vượt ra ngoài bảo vệ cây trồng để bảo vệ hệ thực vật tự nhiên và các sản phẩm cây trồng. Nó sẽ đưa vào xem xét cả hai thiệt hại trực tiếp và gián tiếp do sâu bệnh, do đó, nó bao gồm cả cỏ dại.
Trong khi tập trung chính của của IPPC là các cây trồng và sản phẩm thực vật di chuyển trong thương mại quốc tế, hội nghị cũng bao gồm các tài liệu nghiên cứu, các sinh vật kiểm soát sinh học, ngân hàng tế bào mầm, các cơ sở ngăn chặn và bất cứ điều gì khác mà có thể hành động như là 1 vector cho sự lây lan của sâu hại cây trồng - ví dụ , thùng chứa, vật liệu đóng gói, đất, xe cộ, tàu thuyền và máy móc
Những nơi IPPC nhấn mạnh trong ba lĩnh vực chính của công việc: thiết lập tiêu chuẩn quốc tế, trao đổi thông tin và phát triển năng lực cho việc thực hiện của IPPC và các tiêu chuẩn quốc tế liên quan kiểm dịch thực vật.
IPPC đã được tạo ra vào năm 1952 bởi các nước thành viên của Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp (FAO ) của Liên Hiệp Quốc (UN). Tính đến tháng 6 năm 2010 , 177 chính phủ đã trở thành các bên tham gia IPPC.
Công ước Bảo vệ Thực vật Quốc tế (IPPC) đã được sửa đổi. Các văn bản mới sửa đổi đã được phê duyệt bởi Hội nghị FAO năm 1997 và có hiệu lực vào tháng 10 năm 2005. Nó nhấn mạnh đặc biệt trên các tiêu chuẩn quốc tế cho các biện pháp kiểm dịch động thực vật (ISPMs) và lý do kỹ thuật của họ bằng cách phân tích nguy cơ dịch hại (PRA). 

2-Các tổ chức Bảo vệ thực vật khu vực

Các tổ chức Bảo vệ thực vật khu vực  Regional organizations for plant protection (RPPO) là các tổ chức liên chính phủ chịu trách nhiệm cho sự hợp tác trong bảo vệ thực vật. Có các tổ chức sau đây theo Công ước Bảo vệ Thực vật Quốc tế:

STT
Tên viết tắt+Web
Tên tổ chức Bảo vệ và Kiểm dịch thực vật khu vực
1
-Tên tổ chức: Ủy ban Bảo vệ thực vật Châu Á và Thái Bình Dương (APPPC).
-Địa bàn: Viễn Đông, tiểu lục địa Ấn Độ, AustraliaNew Zealand.
2
-Tên tổ chức: Tổ chức BVTV cộng đồng Andean.
-Địa bàn: Andean cộng đồng.
-Web liên kết: Comunidad Andina (CAN)
3
-Tên tổ chức: Ủy ban Bảo vệ thực vật de Sanidad del Cono Sur (COSAVE).
-Địa bàn: Phía Nam của Nam Mỹ
4
-Tên tổ chức: Ủy ban Bảo vệ thực vật Caribbean  (CPPC).
-Địa bàn: Caribbean
5
-Tên tổ chức: Hội đồng kiểm dịch động thực vật Interafrican  (IAPSC).
-Địa bàn: Trung Phi
6
-Tên tổ chức: Tổ chức Bảo vệ thực vật Bắc Mỹ (NAPPO).
-Địa bàn: Bắc Mỹ
7
-Tên tổ chức: Tổ chức BVTV Châu Âu và Địa Trung Hải (EPPO).
-Địa bàn: Châu Âu và Địa Trung Hải.
8
-Tên tổ chức: Tổ chức Khu vực Organismo Internacional de Sanidad Agropecuaria (OIRSA).
-Địa bàn: Trung Mỹ
9
-Tên tổ chức: Tổ chức Bảo vệ TV Thái Bình Dương  (PPPO).
-Địa bàn: Úc và các đảo Thái Bình Dương
10
-Tên tổ chức: Tổ chức Bảo vệ thực vật vùng Cận Đông
-Địa bàn:Vùng Cận Đông Châu Á.
-Web liên kết (không tồn tại): the Near East Plant Protection Organization (NEPPO)

3-Chương trình Quản lý địch hại tổng hợp IPM (Integrated pest management-IPM).

Quản lý dịch hại tổng hợp (IPM) là một chương trình mở rộng dựa trên phương pháp tiếp cận sinh thái để kiểm soát dịch hại nông nghiệp, sử dụng thuốc BVTV hạn  trong một hệ thống quản lý kết hợp một loạt các thực hành để kiểm soát kinh tế của các loài dịch hại. 
Trong IPM, một trong những nỗ lực để ngăn chặn phá hoại , để quan sát các mô hình phá hoại khi chúng xảy ra, và can thiệp (không có chất độc) khi người ta xét thấy cần thiết. IPM là lựa chọn thông minh và sử dụng các hành động kiểm soát dịch hại sẽ đảm bảo thuận lợi kinh tế, hậu quả sinh thái và xã hội học.
Đối với lãnh đạo trong việc phát triển chương trình IPM trên toàn thế giới, Perry Adkisson và Ray F. Smith đã nhận được giải thưởng Lương thực Thế giới năm 1997.
IPM mở rộng khái niệm của điều khiển tích hợp cho tất cả các lớp học của sâu bệnh và đã được mở rộng để bao gồm các chiến thuật khác hơn chỉ là hóa chất và điều khiển sinh học . 
IPM đã được thêm vào các yếu tố đa ngành, liên quan đến côn trùng học, bệnh lý học cây trồng, nematologists, và các nhà khoa học cỏ dại.
Các ứng dụng IPM, là rất nhiều, và bao gồm Nông nghiệp , dự phòng bảo tồn , vườn , và Công nghiệp Thương mại.
Chương trình Quản lý dịch hại tổng hợp hợp tác với Chương trình Hỗ trợ Nghiên cứu (IPM-CRSP) là một trong tám chương trình hỗ trợ hợp tác nghiên cứu, hoặc CRSPs, thiết lập bởi Cơ quan Phát triển Quốc tế (USAID) của Hoa Kỳ tài trợ các trường đại học ở các nước đang phát triển khắp nơi trên thế giới.
Bằng cách kết hợp các chương trình IPM mạnh mẽ trong khu vực với chủ đề xuyên suốt quan trọng toàn cầu, IPM -CRSP tìm cách phát triển và thực hiện các chương trình IPM nông nghiệp mang lại lợi ích cho hộ nông dân sản xuất nhỏ và cộng đồng của họ.
Trong năm 2007, CRSP IPM đã được chuyển đến EGAT Nông nghiệp Công nghệ thế hệ tiếp cận cộng đồng (EGAT / ATGO). CRSP IPM bổ sung mục tiêu của ATGO: hỗ trợ cải thiện năng suất cây trồng và các hệ thống chăn nuôi để giảm chi phí sản xuất, tăng lợi nhuận, nâng cao chất lượng dinh dưỡng hoặc lợi ích người tiêu dùng khác, và làm giảm biến đổi trong sản lượng như những người do thời tiết và sâu bệnh cuộc tấn công.